Muốn làm lãnh đạo phải biết tàn nhẫn như sói

Thứ ba - 01/01/2013 04:06

Muốn làm lãnh đạo phải biết tàn nhẫn như sói

Điều đầu tiên mà người quản lý cần có, chính là sự "tàn nhẫn" của loài sói. "Thấm thía" những quy luật này, chắc chắn bạn sẽ hiểu được cách để trở thành một nhà lãnh đạo thành công.

Chúng ta cứ giữ sự lương thiện, hiền lành để làm động vật ăn cỏ, muôn đời bị đuổi giết, hay chủ động đánh thức bản năng săn mồi tàn nhẫn để vươn lên làm chúa tể oai phong. Trong đời sống thực, cũng luôn có những trường hợp tương tự như vậy khiến chúng ta học được cách cạnh tranh đúng nghĩa. Nếu không trở thành một con sư tử dũng mãnh, dẫn đầu đi săn, chúng ta chỉ có thể trở thành loài linh dương nhát gan, quanh năm chịu cảnh bị đuổi giết. Học được cách tàn nhẫn, cũng là thời điểm chúng ta biết mài sắc răng nanh của bản thân, không để số phận bị đẩy đưa, thao túng trong tay kẻ khác.

Có ai không sinh ra như một trang giấy trắng. Nhưng cuộc sống và môi trường sau này sẽ vẽ lên chúng ta những sắc màu mới, biến trang giấy trắng hôm nào trở thành một tác phẩm hoàn thiện mới rất nhiều sắc thái đan xen. Ai cũng muốn giữ cái tâm lương thiện, ngây thơ nhưng lòng người không hề đơn giản như thế. Chúng ta phải học cách bảo vệ chính mình.

Tàn nhẫn không phải vô tình vô nghĩa, sống chẳng quan tâm đến ai, chỉ bo bo giữ lợi cho mình. Đôi khi, đó chỉ đơn giản là hành động dao sắc chặt đay rối, là động thái cần thiết để giải quyết những dây dưa, nhập nhằng khó xử. Chúng ta học cách tàn nhẫn với người khác khi biết từ chối những yêu cầu mình khiến mình thiệt thòi, biết phản ứng đáp trả khi bản thân không nhận được sự tôn trọng, biết quay lưng khi nhận về sự tổn thương, biết giận dữ mà không sợ đắc tội với người khác.

Sau đó, chúng ta lại học cách tàn nhẫn với chính mình khi biết tự xây dựng kỷ luật, không sống vì sở thích bản thân, không tự nuông chiều những thói hư tật xấu, đặt ra những khuôn thước tự tu dưỡng. Tự ác với chính mình, chúng ta mới có thể nâng cao tiềm lực của bản thân, bứt phá nhiều hơn để phát triển năng lực. Sự sinh trưởng khắc nghiệt trong nơi tăm tối, cuối cùng sẽ có một ngày tỏa hương thơm ngát.

Chẳng hạn như, thời gian sau khi lên Đại học, nhiệm vụ học tập bỗng chốc giảm nhẹ rất nhiều, thêm sự quản giáo của ba mẹ ngoài tầm với, rất nhiều người giống chú chim nhỏ có cơ hội xổ lồng khỏi lồng, thả bay bản thân hoàn toàn, mặc ý lãng phí thanh xuân nhiệt huyết của tuổi 18 trong những cuộc vui quên lối về. Trong số đó, lại có một cậu thanh niên vẫn ngày ngày sắp xếp thời khóa biểu làm việc và nghỉ ngơi của riêng mình. Các lịch học chính, lịch học thêm, lịch đăng ký các lớp bổ trợ kỹ năng, thời gian rèn luyện sức khỏe, thời gian lên thư viện tự học, thời gian tham gia câu lạc bộ, đội nhóm... được xếp kín mít cả tháng trời. Bạn bè nhìn thấy đều lắc đầu, không ai tin rằng cậu chàng có thể chịu nổi.

Từ sáng đến tối, cậu sắp không có thời gian nhàn rỗi để tụ tập, chơi bời, hay la cà quán xá cùng bạn bè. Lối sống tự kỷ luật đến khiến mức người khác nhìn vào cũng thấy khó chịu thay. Thế nhưng, mỗi ngày cậu thanh niên vẫn kiên trì với thời khóa biểu vô cùng chặt chẽ đó. Khi có người hỏi: "Tại sao cậu lại muốn làm những điều này đến vậy?" Cậu thanh niên trả lời: "Đây không phải những việc tôi muốn làm, đây chỉ là những việc tôi bắt buộc phải làm thôi."

Những người vừa sinh ra đã là thiên tài chỉ chiếm một con số rất nhỏ trong tổng thể các tấm gương thành công vĩ đại trên cả thế giới. Chìa khóa lý tưởng nhất để họ đạt được thành tựu đó không gì nằm ngoài hai chữ "tàn nhẫn", với người khác, và với cả chính mình, để lấy đó làm động lực phấn đấu gấp bội so với những người xung quanh.

Đại đa số các bạn đều đã từng ở vị trí của một nhân viên. Khi ấy, chúng ta thường có thói quen than vãn rằng: giám đốc quá khắt khe, quản lí thì ghê gớm, không biết thương xót nhân viên. "Nếu tôi mà là quản lí, nhất định sẽ không như vậy. Tôi sẽ lắng nghe ý kiến của nhân viên, cố gắng hết sức có thể đáp ứng nhu cầu của họ, để tạo nên môi trường làm việc thân thiện và vui vẻ".

Đây là tâm lý điển hình của đa số người làm nhân viên. Nhưng nếu những người họ thực sự ngồi lên được vị trí quản lí, tôi chắc chắn rằng tất cả đều sẽ lựa chọn làm một lãnh đạo "tàn nhẫn". Bởi môi trường làm việc thoải mái, thực chất không thể tồn tại lâu dài. Người quản lý và người bị quản lí vừa là mối quan hệ hợp tác, cũng vừa là mối quan hệ chủ - tớ. Giữa mối quan hệ đó luôn tồn tại những mâu thuẫn lợi ích nhất định. Vì lẽ đó, điều đầu tiên mà người quản lý cần có, chính là sự "tàn nhẫn" của loài sói. "Thấm thía" những quy luật này, chắc chắn bạn sẽ hiểu được cách để trở thành một nhà lãnh đạo thành công.

Bạn không làm sói, cấp dưới nhất định sẽ bắt nạt bạn

Tham vọng của con người luôn vô cùng vô tận. Khi đã đạt được mục đích của bản thân, con người ta lại thường đòi hỏi nhiều thứ hơn nữa. Có thể hôm nay anh ta chỉ mong muốn mức lương 20 triệu, nhưng vài tháng sau chưa biết chừng lại muốn tăng thêm vài chục triệu nữa. Một người quản lý mà có tính khí tốt, hiền lành, luôn thoải mái đáp ứng mọi nhu cầu cấp dưới đưa ra, nếu một ngày bạn làm trái ý họ, chắc chắn sẽ có những cơn sóng phẫn nộ xảy đến. Tập thể như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ tan vỡ do xung đột nội bộ.

Trong cuộc sống hiện nay, đa số các nhà lãnh đạo đều hiểu rõ đạo lí "nuôi hổ trong nhà", thấm thía một điều rằng: thỏa mãn yêu cầu của nhân viên một cách mù quáng sẽ chỉ khiến họ ngày càng bất mãn mà thôi. Do đó, chỉ khi bản thân trở thành "sói", bạn mới có thể đảm bảo tốt sự tồn tại và phát triển lâu dài của cả tập thể.

Tàn nhẫn như loài sói, bạn mới có khả năng giữ được vị trí của mình

Trong xã hội như hiện nay, có thể ngồi lên được vị trí quản lí, bạn nhất định phải có "thủ đoạn" của riêng mình. Chỉ giỏi trong kinh doanh thôi chưa đủ, năng lực quản lí sẽ quyết định bạn có phù hợp với vị trí lãnh đạo hay không. Một nhà lãnh đạo tài giỏi thực sự sẽ hiểu rằng, làm việc dựa theo cảm xúc chỉ gây thêm trở ngại cho sự nghiệp của mình chứ không có bất kỳ một lợi ích nào khác. Chỉ có nhẫn tâm và tàn ác mới giữ được chỗ đứng trên thương trường khốc liệt. Cuộc sống hiện đại ngày nay cũng vậy, một người lãnh đạo, nếu muốn bản thân trở nên thật xuất sắc mà không ai có thể thay thế được, bắt buộc họ phải trở thành con người "máu lạnh".

Chỉ có tàn nhẫn mới có thể mang tới nhiều lợi ích cho nhân viên của mình

Tôi tin rằng trên đời vẫn tồn tại rất nhiều nhà lãnh đạo có tính khí tốt. Tuy nhiên, nhân viên của anh ta liệu có giành được những lợi ích mà mình muốn? Chỉ có những người từng trải mới hiểu được sự đắng cay trong đó. Nếu một nhà lãnh đạo yếu kém, phúc lợi mà đáng lẽ nhân viên được hưởng chắc chắn sẽ bị những phòng ban khác cướp mất; và câu chuyện bị nhân viên bộ phận khác coi thường, cười nhạo chắc chắn không phải chuyện lạ gì.

Có thể thấy rằng, những lãnh đạo hiền lành chưa chắc đã khiến người khác hài lòng. Ngược lại, những người mà nhìn có vẻ hà khắc, yêu cầu cao lại là người có tố chất làm lãnh đạo hơn, giúp nhân viên của mình không thua kém những người khác. Một nhà lãnh đạo tàn nhẫn chưa chắc đã là chuyện xấu, một nhà lãnh đạo hiền lành cũng chưa chắc đã là tốt. Nhân viên với lãnh đạo suy cho cùng vẫn là mối quan hệ hợp tác. Chỉ có đồng tâm hiệp lực, làm tốt công việc mới có thể nhận được sự đền đáp xứng đáng.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn